Trong thể thao, việc phân tích thành tích của vận động viên là một bước quan trọng để đánh giá chất lượng và sự phân bố kỹ năng của họ. Bài viết này sẽ hướng dẫn bạn giải chi tiết Bài 3.16 trang 86 sách Toán 12 tập 1 Kết nối tri thức, một bài toán thực tế sử dụng các số đặc trưng thống kê để phân tích thành tích môn nhảy cao của học sinh.
Thành tích môn nhảy cao của các vận động viên tại một giải điền kinh dành cho học sinh trung học phổ thông như sau:
a) Tính các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu ghép nhóm trên.
b) Độ phân tán của mẫu số liệu cho biết điều gì?
Bài toán này yêu cầu chúng ta tính toán ba đại lượng chính để đo lường mức độ phân tán: khoảng biến thiên, khoảng tứ phân vị và độ lệch chuẩn.
Khoảng biến thiên (R): Đây là thước đo đơn giản nhất, tính bằng hiệu giữa cận trên của nhóm cuối và cận dưới của nhóm đầu.
Khoảng tứ phân vị (\(\Delta Q\)
): Đo sự biến động của 50% dữ liệu ở giữa. Nó được tính bằng ΔQ = Q3 - Q1 với Q1 và Q3 xác định bằng công thức nội suy tuyến tính.
Độ lệch chuẩn (s): Đây là thước đo chính xác nhất về độ phân tán, cho biết mức độ trung bình mà các giá trị lệch khỏi giá trị trung bình.
a) Khoảng biến thiên của mẫu số liệu là: R = 180 – 170 = 10.
Cỡ mẫu là: n = 3 + 10 + 6 + 1 = 20.
Gọi x1; x2; ..; x20 là mức xà của 20 vận động viên được sắp xếp theo thứ tự tăng dần.
Tứ phân vị thứ nhất của mẫu số liệu là mà x5; x6 thuộc nhóm [172; 174).
Ta có:
Tứ phân vị thứ ba của mẫu số liệu là mà x15; x16 thuộc nhóm [174; 176).
Ta có:
Do đó khoảng tứ phân vị là ∆Q = 174,7 – 172,4 = 2,3.
Chọn giá trị đại diện cho mẫu số liệu ta có
Mức xà (cm) |
[170; 172) |
[172; 174) |
[174; 176) |
[176; 180) |
Giá trị đại diện |
171 |
173 |
175 |
178 |
Số vận động viên |
3 |
10 |
6 |
1 |
Mức xà trung bình là:
Phương sai và độ lệch chuẩn
Suy ra
b) Độ phân tán của mẫu số liệu cho biết điều gì?
Độ phân tán của mẫu số liệu cho chúng ta biết về sự biến động và mức độ đồng đều của thành tích các vận động viên.
Khoảng biến thiên (10 cm): Cho thấy thành tích giữa vận động viên nhảy kém nhất và vận động viên nhảy tốt nhất có sự chênh lệch là 10 cm.
Khoảng tứ phân vị (khoảng 2,3 cm): Cho thấy 50% các vận động viên có thành tích nằm trong khoảng 2,3 cm, một con số khá nhỏ, chứng tỏ phần lớn các vận động viên có thành tích tương đối đồng đều.
Độ lệch chuẩn (khoảng 1,56 cm): Cho biết thành tích của các vận động viên trung bình lệch khỏi mức xà trung bình (173,7 cm) khoảng 1,56 cm.
Tổng hợp lại, các số liệu này cho thấy thành tích của các vận động viên có sự phân hóa. Mặc dù có một số vận động viên đạt thành tích thấp và một số có thành tích cao, phần lớn vận động viên có thành tích tập trung khá chặt chẽ quanh mức trung bình.
Bài toán này là một minh họa rõ ràng về việc sử dụng các công cụ thống kê để đánh giá thành tích trong thể thao. Nó nhấn mạnh sự khác biệt giữa các thước đo độ phân tán:
Khoảng biến thiên cho cái nhìn tổng quát về phạm vi dữ liệu, nhưng có thể bị sai lệch bởi các giá trị quá lớn hoặc quá nhỏ.
Khoảng tứ phân vị là thước đo đáng tin cậy hơn, tập trung vào 50% dữ liệu ở giữa, giúp đánh giá sự phân tán của đa số các giá trị.
Độ lệch chuẩn cung cấp thông tin chi tiết nhất về sự biến động của dữ liệu so với giá trị trung bình. Một độ lệch chuẩn nhỏ (như trong trường hợp này) cho thấy sự đồng đều và ổn định cao của thành tích.
Hiểu được ý nghĩa của các đại lượng này giúp chúng ta không chỉ tính toán mà còn diễn giải dữ liệu một cách chính xác, từ đó đưa ra những nhận định sâu sắc về hiệu suất và chất lượng.
• Xem thêm: