Ở các lớp học trước, chắc hẳn các em đã quen thuộc với axit, bazơ và muối. Các em cũng đã biết một số chất quen thuộc như HCl là axit mạnh, còn H2S là axit yếu. Nhưng làm thế nào để chúng ta xác định và phân biệt chính xác đâu là axit mạnh, đâu là axit yếu, bazơ nào mạnh và bazơ nào yếu? Đây là câu hỏi mà nhiều học sinh lớp 11 thường thắc mắc. Bài viết này sẽ giúp các em giải đáp cặn kẽ dựa trên lý thuyết và các nguyên tắc so sánh quan trọng.
Theo hai thuyết hóa học quan trọng:
Thuyết điện li: Axit là những chất khi tan trong nước sẽ phân li ra ion .
Thuyết Brønsted-Lowry: Axit là những chất có khả năng cho proton ().
Theo quan điểm của Brønsted, các chất sau được coi là axit:
Các axit vô cơ, hữu cơ như: HCl, ,
.
Các ion kim loại được hiđrat hóa (trừ các ion trung tính như .
Các ion như .
Có hai phương pháp chính để so sánh độ mạnh yếu của axit:
Nguyên tắc chung: Nguyên tử H càng linh động (dễ tách ra) thì tính axit càng mạnh.
Đối với các axit có oxi của cùng một nguyên tố: Axit càng nhiều nguyên tử Oxi thì tính axit càng mạnh.
Ví dụ: .
Đối với axit của các nguyên tố trong cùng chu kì: Nguyên tố trung tâm có tính phi kim càng mạnh thì tính axit càng mạnh (khi chúng có hóa trị cao nhất).
Ví dụ: .
Đối với axit không có oxi của các nguyên tố trong cùng một nhóm A: Tính axit tăng dần từ trên xuống dưới. Điều này do bán kính ion X^- tăng, làm liên kết H-X yếu đi. Ví dụ: HF < HCl < HBr < HI.
Đối với các axit hữu cơ (RCOOH):
Gốc R no (đẩy electron): Làm giảm tính axit. Gốc R càng nhiều C thì khả năng đẩy e càng mạnh, tính axit càng yếu.
Ví dụ: .
Gốc R hút electron: Làm tăng tính axit (ví dụ: gốc không no, thơm hoặc có halogen).
Ví dụ: (do F có độ âm điện lớn hơn Cl).
Ví dụ: (càng nhiều halogen, tính axit càng mạnh).
Với axit HX trong nước, hằng số phân li axit được tính bằng .
Giá trị càng lớn, chứng tỏ khả năng phân li ra ion
càng mạnh, do đó tính axit càng mạnh.
Thuyết điện li: Bazơ là chất khi tan trong nước phân li ra ion .
Thuyết Brønsted-Lowry: Bazơ là những chất có khả năng nhận proton ().
Các chất sau được coi là bazơ theo quan điểm của Brønsted:
Các oxit và hiđroxit của kim loại (trừ các chất lưỡng tính).
Các anion của gốc axit yếu như: .
và các amin:
.
Nguyên tắc chung: Khả năng nhận proton () càng lớn thì tính bazơ càng mạnh.
Với các hiđroxit của kim loại trong cùng một chu kì: Tính bazơ giảm dần từ trái sang phải.
Ví dụ: .
Với các hiđroxit của kim loại trong cùng một nhóm A: Tính bazơ tăng dần từ trên xuống dưới.
Ví dụ: LiOH < NaOH < KOH.
Với amin và amoniac: Gốc đẩy electron làm tăng tính bazơ, gốc hút electron làm giảm tính bazơ.
Ví dụ: (gốc hút e) có tính bazơ yếu hơn
. Ngược lại,
(gốc đẩy e) có tính bazơ mạnh hơn
.
Với bazơ B trong nước, hằng số phân li bazơ được tính bằng .
Giá trị càng lớn, khả năng nhận
càng mạnh, do đó tính bazơ càng mạnh.
Định nghĩa: Là những chất vừa có khả năng cho proton (), vừa có khả năng nhận proton (
).
Ví dụ: Nước (), các oxit và hiđroxit lưỡng tính (
), amino axit...
Định nghĩa: Là những chất không có khả năng cho hay nhận proton ().
Ví dụ: Các ion của bazơ mạnh () và các ion của axit mạnh (
).
- Các dấu hiệu nhận biết axit, bazơ, lưỡng tính, trung tính qua sự kết hợp của các ion như sau:
• Các gốc axit của axit mạnh (Cl-, NO3- , SO42- ,...) và các gốc bazơ của bazơ mạnh (Na+, K+, Ba2+, Ca2+) được xem là trung tính.
• Các gốc axit của axit yếu (ClO-, NO2- , SO32-,...) được xem là bazơ.
• Các gốc bazơ của bazơ yếu (NH4+ , Al(H2O)3+) và các gốc axit (có H phân ly thành H+) của axit mạnh được xem là axit.
• Các gốc axit (có H phân ly thành H+) của axit yếu: lưỡng tính.
Hy vọng với bài viết này, các em đã nắm vững cách xác định và phân biệt axit mạnh, yếu, bazơ mạnh, yếu. Nếu có bất kỳ thắc mắc hay cần giải đáp thêm về một trường hợp cụ thể nào, hãy để lại bình luận phía dưới nhé!